Khi Văn Sỹ Hùng ghi bàn thứ 3, HLV Alfred Riedl vung nắm đấm lên không trung trong tiếng hô vang dậy. Từ Ban huấn luyện đến người hâm mộ đều ôm lấy nhau, nhảy múa, với nụ cười và nước mắt hòa làm một. Hàng Đẫy như nổ tung và cả nước Việt chìm trong men say bất tận.
Không ai có thể quên cái đêm 02/09/1998 huyền ảo ấy, cái đêm mà Việt Nam đánh bại Thái Lan với tỷ số 3-0 bằng màn trình diễn xuất sắc không tưởng. Dù chúng ta bỏ lỡ cơ hội đăng quang ở Tiger Cup 98 (tiền thân của AFF Cup), nhưng chiến thắng tại Hàng Đẫy đã như một chiếc Cúp.
Đơn giản vì Hồng Sơn, Huỳnh Đức, Công Minh, Sỹ Hùng đã vượt qua nỗi sợ hãi và chơi bằng cả trái tim, sau đó quật ngã ông kẹ Thái Lan, đối thủ được định danh là không thể đánh bại ở Đông Nam Á. Và cũng vì những đêm như thế không đến nhiều lần. Cho đến nay, đây vẫn là chiến thắng đậm nhất, và duy nhất trước Thái Lan ở bán kết AFF Cup.
4 năm sau tại bán kết AFF Cup 2002, Việt Nam thua trắng 4 bàn, kết quả tương tự trận chung kết SEA Games 1995. Rồi AFF Cup 2007, cũng tại bán kết, đoàn quân áo đỏ lại gục ngã trước Thái Lan với tỷ số 0-2 chung cuộc.
Kể từ khi tái hội nhập, Thái Lan là cái tên đầy ám ảnh với bóng đá Việt Nam. Mọi giấc mơ vươn lên đỉnh cao của chúng ta đều thông qua Thái Lan. Nếu khác bảng, nhiệm vụ đầu tiên là né người Thái ở bán kết. Ở trường hợp ngược lại, mục tiêu sẽ là vào chung kết (và vô địch).
Chúng ta chưa bao giờ sẵn sàng đối mặt với Thái Lan, ngay cả khi “Bầy voi chiến” lơ là với đấu trường khu vực và dồn sức cho mục tiêu tầm châu lục. Dĩ nhiên có lúc Việt Nam đánh bại người Thái, như chung kết AFF Cup 2008, song tất cả đều hiểu chiến tích ấy chỉ mang tính thời điểm tương tự Tiger Cup 98. Thật đáng buồn, hơn hai thập kỷ chúng ta chỉ có được 2 trận thắng.
Nhưng rồi thời thế đã đổi thay. Việt Nam nay đã khác. Chiến thắng 1-0 tại King’s Cup ngay trên đất Thái năm 2019 cho thấy sự trưởng thành vượt bậc của Những chiến binh Sao Vàng. Không còn cảm giác lo lắng, mặc cảm và tự ti, họ chiến đấu sòng phẳng với Bầy voi chiến. Quên đi khoảng thời gian chỉ cố gắng cầm hòa hoặc hạn chế bàn thua, Việt Nam vào sân với tham vọng giành chiến thắng, và đủ thực lực để đạt được điều đó.
Khi cùng U23 Việt Nam đánh bại Thái Lan 4-0 ở vòng loại U23 châu Á 2020, HLV Park Hang-seo nói rằng “từ nay chúng ta không có gì phải e ngại Thái Lan”. Ông biết được mối quan hệ kình địch (nhưng không cân bằng) giữa Việt Nam - Thái Lan, và cố gắng mang đến sự đổi thay. Thái Lan không còn là tiêu chuẩn để so sánh, đích ngắm để hướng đến như quá khứ, khi chúng ta tạo ra các kỳ tích ở nhiều đấu trường lớn, với các đối thủ hùng mạnh hơn nhiều.
Dưới thời HLV Park Hang-seo, đội tuyển Việt Nam không còn e ngại khi đối đầu Thái Lanảnh: NHƯ Ý |
Vì vậy, tuyên bố “vào bán kết, đối thủ nào cũng như nhau” của chiến lược gia người Hàn Quốc sau chiến thắng 4-0 trước Campuchia chắc chắn không phải cách biện minh khi sự đã rồi. Tâm lý xuyên suốt của đội tuyển Việt Nam dưới thời HLV Park Hang-seo là không bao giờ sợ hãi và sẵn sàng đương đầu với mọi đối thủ, mọi tình huống. Đây chính là yếu tố quan trọng giúp nâng tầm bóng đá Việt và thoát khỏi cái bóng Thái Lan.
Chạm trán Thái Lan ở bán kết AFF Cup lần này có thể coi là cơ hội để Việt Nam chứng minh thành quả những năm qua không phải hiện tượng nhất thời. Chúng ta không phải chờ đợi hàng thập kỷ để lại có một đêm rực rỡ như tại Hàng Đẫy năm 1998. Sẽ còn những đêm đáng nhớ khác được tạo ra, khi Việt Nam không còn né tránh mà hiên ngang đối mặt Thái Lan.
Link nội dung: https://doanhnhanduongthoi.com.vn/dung-do-thai-lan-va-co-hoi-cho-doi-tuyen-viet-nam-a7799.html