Bước ra khỏi phòng xử án, người phụ nữ tầm 30 tuổi dắt theo con gái nhỏ vội vã ra về. Vừa đi, chị vừa khóc.
Là nguyên đơn trong vụ án "Ly hôn, tranh chấp nuôi con khi ly hôn và tranh chấp hợp đồng vay tài sản", chị T.T.K (SN 1990) trải lòng chị khóc không vì buồn, mà do mừng vui bởi cuối cùng, chị cũng đủ dũng khí đến tòa án, ly hôn với người chồng vũ phu.
Chưa một ngày hạnh phúc
Chị K. kết hôn với anh L.M.H (SN 1983) từ năm 2010 và sinh con gái ngay sau đó. Suốt khoảng thời gian chung sống, vợ chồng chị thường xuyên cãi vã do bất đồng quan điểm. "Về sống chung một nhà, tôi mới phát hiện vợ chồng không hợp nhau. Từ nuôi dạy con, lễ nghĩa hai bên nội - ngoại đến công việc, chúng tôi đều có thể cãi nhau" - chị K. kể.
Mỗi lần vợ chồng lục đục, anh H. không cần suy xét mà lớn tiếng đuổi ngay vợ con ra khỏi nhà. Có lần, 22 giờ, chị bồng con "chạy nạn" về nhà mẹ ruột. Chịu đựng tình cảnh như thế 4 năm, chị quyết định nộp đơn ra tòa. Lần ly hôn ấy không thành vì chồng chị xin lỗi rất chân thành, anh hứa sẽ thay đổi. Phần nữa, chị nghe lời hai bên gia đình, nghĩ đến con nhỏ nên cố gắng duy trì hôn nhân.
Thế nhưng, tình cảm vợ chồng và cuộc sống gia đình không hề cải thiện mà còn chuyển biến theo hướng trầm trọng hơn. Đỉnh điểm là cuối năm 2020, chị ôm con về nhà mẹ ruột ở hẳn. Vợ chồng bắt đầu ly thân từ đó. Một lần sang nhà mẹ vợ thăm con, anh H. không ngần ngại ra tay đánh vợ đến nhập viện. Về nhà với 3 mũi khâu trên đầu, chị K. quyết tâm ly hôn, yêu cầu quyền nuôi con mà không cần cấp dưỡng.
Hai người còn một khoản nợ chung 500 triệu đồng, anh H. thừa nhận với tòa án đây là tiền vay ngân hàng nhưng anh đã làm ăn thua lỗ hết. Chị K. chấp nhận chia đôi khoản nợ, miễn sao anh H. không giành quyền nuôi con với chị.
Không thể hàn gắn
Lúc này, anh H. cũng bước ra khỏi phòng xử án. Nghe chị K. kể lể chuyện nhà với người khác, anh không ngớt lời phản bác. "Tôi hay nóng tính, thiếu kiềm chế. Có đôi lần tôi đánh vợ thật nhưng không đáng kể" - anh H. biện bạch.
Về nội dung tố cáo đánh chị K. nhập viện, anh H. trần tình khi đó, anh đến gặp chị K. đàm phán chuyện lấy lại xe máy. Chị K. không chịu trả xe, hai bên xô đẩy qua lại. Chị K. có bệnh trong người nên ngất xỉu, mọi người trong nhà thấy thế đưa chị đi bệnh viện. Anh H. một mực nói rằng vẫn còn tình cảm với vợ con nên không đồng ý ly hôn.
Thấy hai đương sự chưa thôi đôi co, chủ tọa phiên tòa bước ra, một lần nữa kiên nhẫn phân giải. Bà giải thích hai người ly thân một thời gian khá dài, dù không muốn chia tay nhưng anh H. không có cách nào để hàn gắn tình cảm vợ chồng. Sự dây dưa chỉ càng làm đôi bên và con nhỏ tổn thương.
Trong phần tuyên án, vị thẩm phán cho biết tòa án có động viên, hòa giải rất nhiều lần nhưng chị K. nhất quyết không từ bỏ ý định ly hôn. "Chưa kể, anh H. có hành vi bạo lực gia đình với nhiều lần đánh vợ" - chủ tọa phiên tòa nói. Đó cũng là lý do tòa án chấp nhận nguyện vọng ly hôn và được quyền nuôi con của chị K. Về số nợ 500 triệu đồng, hai bên chia đôi trả như thỏa thuận.
Nghe tòa tuyên xong, chị K. dắt con bước ra sân tòa. Cố đuổi theo giữ tay vợ, lấy lý do con nhỏ cần mái ấm đủ cha lẫn mẹ, anh H. đề nghị chị K. suy nghĩ lại, không nhất thiết phải đi đến bước đường ly hôn. Không đáp lời, chị K. lầm lũi dắt con đi thẳng. Tội nghiệp con gái họ, ngơ ngác hết nhìn mẹ đến quay lại nhìn cha với ánh mắt buồn rười rượi.
Có hành vi bạo lực gia đình
Liên quan đến tố cáo của chị K. về việc bị anh H. hành hung dẫn đến thương tích, hồ sơ vụ kiện thể hiện cơ quan chức năng địa phương có lập biên bản ghi nhận sự việc. Anh H. có ký tên vào biên bản, thừa nhận có xô xát, đẩy chị K. Đó là bằng chứng giúp cơ quan xét xử kết luận anh H. có hành vi bạo lực gia đình.